Các Bài Thơ Lớp 9 - Soạn Bài Ôn Tập Về Thơ

đặc điểm phát triển tình yêu - BÁO CÁO NỘI DUNG TỰ HỌC TỰ BỒI DƯỠNG PHẦN KIẾN THỨC TỰ CHỌN. ĐẶC 123 20,000 5,000
Kiểm tra, thay thế sửa chữa các chi tiết hộp số - Giáo trình công nghệ bảo dưỡng và thay thế sửa chữa ô sơn - Chươ 123 20,000 5,000
Kiểm tra, sửa chữa các chi tiết hộp số - Giáo trình technology bảo chăm sóc và sửa chữa ô tô - Chươ 123 20,000 5,000
Kiểm tra, sửa chữa các cụ thể hộp số - Giáo trình công nghệ bảo chăm sóc và sửa chữa thay thế ô đánh - Chươ 123 20,000 5,000
THƠ LỚP 9 HKI designed by Nguyen rã Linh CÁC BÀI THƠ LỚP 9 HKI CHỊ EM THÚY KIỀU (Trích Truyện Kiều ) Nguyễn Du (1765 – 1820) Đầu lòng nhị ả tố nga, Thúy Kiều là chò em là Thúy Vân. Mai cốt biện pháp tuyết tinh thần, mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Vân xem trọng thể khác vời, Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang. Hoa cười cợt ngọc thốt đoan trang, Mây thua thảm nước tóc tuyết dường màu da. Kiều càng tinh tế mặn mà, So bề tài sắc đẹp lại là phần hơn: Làn thu thuỷ đường nét xuân sơn, Hoa ghen thua trận thắm liễu hờn hèn xanh. Một nhị nghiêng nước nghiêng thành, sắc đành đòi một tài đành hoạ hai. Logic vốn sẵn tính trời, trộn nghề thi hoạ đủ mùi ca ngâm. Cung yêu mến làu bậc ngũ âm, Nghề riêng ăn đứt hồ gắng một trương. Khúc nhà tay lựa đề nghị chương, Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân. Giàu có rất mực hồng quần, Xuân xanh dao động tới tuần cập kê. Êm đềm trướng rủ màn che, Tường đông ong bướm đi về mặc ai. Vò trí đoạn trích: Đoạn trích nằm ở phần bắt đầu tác phẩm, giới thiệu gia cảnh của Kiều. Khi trình làng những người trong mái ấm gia đình Kiều, tác giả tập trung tả tài dung nhan Thuý Vân và Thuý Kiều. CẢNH NGÀY XUÂN (Trích Truyện Kiều ) Nguyễn Du (1765 – 1820) Ngày xuân bé én gửi thoi, Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi. Cỏ non xanh tận chân trời, Cành lê white điểm một vài ba bông hoa. Phân trần trong huyết tháng ba, Lễ là tảo mộ hội là đấm đá thanh. Gần xa nô nức yến anh, Chò em sắm sửa bộ hành đùa xuân. Dập dìu tài tử giai nhân, ngựa chiến xe như nước áo quần như nêm. Ngổn ngang gò lô kéo lên, Thoi kim cương vò rắc tro tiền giấy bay. Tà tà trơn ngả về tây, Chò em tha thẩn dan tay ra về. Bước dần theo ngọn tè khê, Lần xem cảnh quan có bề thanh thanh. Nao nao làn nước uốn quanh, Dòp mong nho nhỏ dại cuối ghềnh bắc ngang. Vò trí đoạn trích: Sau đoạn tả tài sắc chò em Thuý Kiều, đoạn này tả cảnh mùa xuân trong tiết thanh minh và cảnh du xuân của chò em Kiều. KIỀU Ở LẦU NGƯNG BÍCH (Trích Truyện Kiều) Nguyễn Du (1765 – 1820) Trước lầu dừng Bích khoá xuân, Vẻ non xa tấm trăng ngay gần ở chung. Bốn bề mênh mông xa trông, cát vàng động nọ hồng trần dặm kia. Bẽ bàng mây nhanh chóng đèn khuya, Nửa tình nửa cảnh như phân tách tấm lòng. Tưởng bạn dưới nguyệt chén bát đồng, Tin sương luống phần nhiều rày trông mai chờ. Bên trời góc bể bơ vơ, Tấm son gột rửa lúc nào cho phai. Xót fan tựa cửa hôm mai, Quạt nồng ấp lạnh hồ hết ai kia giờ? sân Lai cách mấy nắng và nóng mưa, bao gồm khi nơi bắt đầu tử đã vừa người ôm. Ai oán trông cửa ngõ bể chiều hôm, Thuyền ai lấp ló cánh buồm xa xa? bi thương trông ngọn nước mới sa, Hoa trôi man mác biết là về đâu? bi tráng trông nội cỏ rầu rầu, chân trời mặt đất một màu xanh da trời xanh. Bi thương trông gió cuốn phương diện duềnh, Ầm ầm giờ đồng hồ sóng kêu quanh ghế ngồi. 1 designed by Nguyen tung Linh THƠ LỚP 9 HKI Vò trí đoạn trích: Đoạn trích nằm ở trong phần thứ nhị (Gia phát triển thành và lưu giữ lạc). Sau khi biết mình bò lừa vào vùng lầu xanh, Kiều uất ức đònh từ bỏ vẫn. Tú Bà vờ hứa hẹn đợi Kiều bình phụ sẽ gả ông chồng cho thanh nữ vào chỗ tử tế, rồi đưa Kiều ra giam lỏng làm việc lầu ngưng Bích, ngóng thực hiện âm mưu mới. LỤC VÂN TIÊN CỨU KIỀU NGHUYỆT NGA (Trích Truyện Lục Vân Tiên ) Nguyễn Đình Chiểu (1822 – 1888) Vân Tiên kẹ lại bên đàng, Bẻ cây làm cho gậy nhằm mục đích làng xông vô. Kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ, Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân.” Phong Lai mặt đỏ phừng phừng: “Thằng như thế nào dám tời lừng lẫy vào đây. Trước gây việc dữ tại mầy, Truyền quân bốn phía tủ vậy bòt bùng.” Vân Tiên tả đột nhiên hữu xông, không giống nào Triệu Tử phá vòng Đương Dang. Thọ la tứ phía đổ vỡ tan, Đều quăng gươm giáo tìm đường chạy ngay. Phong Lai trở chẳng kòp tay, bò Tiên một gậy thác rày thân vong. Dẹp rồi cộng đồng kiến chòm ong, Hỏi: “Ai than khóc ở vào xe nầy?” Thưa rằng: “Tôi thiệt bạn ngay, Sa cơ cần mới lầm tay hung đồ. Trong xe chật eo hẹp khôn phô, Cúi đầu trăm lạy cứu vớt cô tôi cùng.” Vân Tiên nghe nói động lòng, Đáp rằng: “Ta đang trừ loại lâu la. Khoan khoan ngồi đó chớ ra, cô bé là phận gái, ta là phận trai. Tiểu thơ đàn bà nhà ai, Đi đâu buộc phải nỗi sở hữu tai bất kì? Chẳng tốt tên bọn họ là chi? Khuê môn phận gái việc gì cho đây? Trước sau không hãn dạ nầy, Hai chị em ai tớ ai thầy nói ra?” Thưa rằng: “Tôi Kiều Nguyệt Nga, nhỏ nầy tí vớ tên là Kim Liên. Quê nhà tại quận Tây Xuyên, thân phụ làm tri phủ ở miền Hà Khê. Sai quân rước bức thơ về, Rước tôi qua đó đònh bề nghi gia. Làm con đâu dám bào chữa cha, Ví dầu ngàn dặm đàng xa cũng đành. Chẳng qua là việc bất bình, hay vầy cũng chẳng đăng trình làm chi. Có tác dụng nguy chẳng gặp giải nguy, tiết trăm năm cũng bỏ đi một hồi. Trước xe pháo quân tử nhất thời ngồi, Xin đến tiện thiếp lạy rồi vẫn thưa. Chút tôi liễu yếu đào thơ, Giữa con đường lâm đề xuất bụi dơ dáy đã phần. Hà Khê qua đó cũng gần, Xin theo cùng thiếp thường ân mang đến chàng. Chạm chán đây đương cơ hội giữa đàng, Của chi phí chẳng có, bạc bẽo vàng cũng không. Gẫm câu báo đức thù công, Lấy đưa ra cho phỉ tấm lòng cùng ngươi”. Vân Tiên nghe nói tức khắc cười: “Làm ơn há dễ trông fan trả ơn. Ni đà rõ đặng nguồn cơn, làm sao ai tính thiệt so hơn làm gì. Nhớ câu loài kiến nghóa bất vi, Làm fan thế ấy cũng phi anh hùng”. Đoạn trích Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga nằm tại đoạn đầu câu truyện. LỤC VÂN TIÊN GẶP NẠN (Trích Truyện Lục Vân Tiên ) Nguyễn Đình Chiểu (1822 – 1888) Đêm khuya âm thầm như tờ, Nghinh ngang sao mọc mòt mờ sương bay. Trònh Hâm lúc đó ra tay, Vân Tiên bò xẻ xô ngay xuống vời. Trònh Hâm đưa tiếng kêu trời, cho người thức dậy lấy lời phui pha. Trong thuyền ai nấy kêu la, Đều thương họ Lục xót xa tấm lòng. 2 THƠ LỚP 9 HKI designed by Nguyen chảy Linh Vân Tiên bản thân l thân dòng, Giao long dìu đỡ vào trong bến bãi rày. Vừa may trời sẽ sáng ngày, Ông chài xem thấy vớt tức thì lên bờ. ăn năn con vọc lửa một giờ, Ông hơ bụng dạ, mụ hơ phương diện mày. Vân Tiên vừa nóng chơn tay, Ngẩn ngơ hồn mai như say bắt đầu rồi. Ngỡ thân mình nên nước trôi, tuyệt đâu còn hãy đặng ngồi dương gian. Ngư ông khi ấy hỏi han, Vân Tiên thưa hết số đông đàng gần xa. Ngư rằng: “Người ở cùng ta, hôm sớm hẩm hút cùng với già cho vui”. Tiên rằng: “Ông lấy đưa ra nuôi, Thân tôi như thể trái mùi hương trên cây. Nay đà trôi nổi cho đây, ko chi báo bổ mình nầy trơ trơ”. Ngư rằng: “Lòng lão chẳng mơ, Dốc lòng nhơn nghóa há đợi trả ơn? Nước trong cọ ruột sạch mát trơn, Một câu danh lợi chi sờn lòng đây. Rày doi mai vònh vui vầy, Ngày cơ hứng gió đêm nầy nghịch trăng. Một mình thong thả làm ăn, Khoẻ q chài kéo; mệt mỏi quăng câu dầm. Nghêu ngao nay chích mai đầm, Một bầu trời đất vui thì thầm ai hay. Tởm luân đã sẵn vào tay, thung dung dưới cố vui say vào trời. Thuyền nan một cái ở đời, vệ sinh mưa chải gió trong vời Hàn Giang”. Vò trí đoạn trích: Đoạn này nằm ở chỗ thứ nhì của truyện. Vân Tiên và tiểu đồng đang chưa có người yêu đất khách quê bạn thì gặp Trònh Hâm đi thi trở về. Vốn đã gồm lòng đố kò, ghen ghét khả năng của Vân Tiên, Trònh Hâm lợi dụng cơ hội để hãm sợ hãi chàng. Hắn lừa đồng tử vào rừng trói lại rồi giả cỗ đưa Vân Tiên xuống thuyền, hứa đang dẫn về quê nhà. Đợi mang lại đêm khuya vắng vẻ vẻ, hắn mới thực hiện hành vi tội ác của mình. ĐỒNG CHÍ chính Hữu (1926 – 2007) quê hương anh nước mặn, đồng chua làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá. Anh với tôi đôi người không quen Tự phương trời chẳng hứa quen nhau, Súng mặt súng, đầu sát bên đầu, Đêm rét tầm thường chăn thành song tri kỉ. Đồng chí! ruộng nương anh gửi đồng bọn cày Gian nhà không, thây kệ gió lung lay Giêng nước cội đa nhớ tín đồ ra lính. Anh cùng với tôi biết từng đợt ớn giá buốt Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách rưới vai Quần tôi bao gồm vài miếng vá Miệng cười cợt buốt giá chỉ Chân không giày Thương nhau tay cầm cố lấy bàn tay. Đêm ni rừng hoang sương muối hạt Đứng lân cận nhau hóng giặc tới Đầu súng trăng treo. 1948 BÀI THƠ VỀ TIỂU ĐỘI xe cộ KHÔNG KÍNH Phạm Tiến Duật (1941 – 2007) không tồn tại kính chưa hẳn vì xe không tồn tại kính Bom giật bom rung kính đổ vỡ đi rồi, Ung dung phòng lái ta ngồi, chú ý đất, nhìn trời, chú ý thẳng. Bắt gặp gió vào xoa mắt đắng chú ý thấy con đường chạy thẳng vào tim Thấy sao trời và bất thần cánh chim Như sa như ùa vào phòng lái. Không có kính, ừ thì gồm bụi, lớp bụi phun tóc white như fan già Chưa đề xuất rửa, phì phèo châm điếu thuốc quan sát nhau phương diện lấm cười cợt ha ha. 3 designed by Nguyen rã Linh THƠ LỚP 9 HKI không tồn tại kính, ừ thì ướt áo tơi tuôn mưa xối như kế bên trời Chưa bắt buộc thay, lái trăm cây số nữa Mưa ngừng, gió lùa thô mau thôi. Những cái xe từ trong bom rơi Đã về đây họp thành tiểu đội Gặp bạn bè suốt dọc đường đi tới hợp tác qua cửa kính vỡ rồi. Nhà bếp Hoàng thay ta dựng giữa trời Chung chén bát đũa nghóa là gia đình đấy Võng mắc chông chênh đường xe chạy Lại đi, lại đi trời xanh thêm. Không tồn tại kính, rồi xe không có đèn, không tồn tại mui xe, thùng xe có xước, xe pháo vẫn chạy vì miền nam phía trước: chỉ việc trong xe tất cả một trái tim. 1969 ĐOÀN THUYỀN ĐÁNH CÁ Huy Cận (1919 – 2005) mặt trời xuống đại dương như hòn lửa. Sóng đã thiết lập then, đêm sập cửa. Đoàn thuyền tiến công cá lại ra khơi, Câu hát căng buồm cùng gió khơi. Hát rằng: cá bội bạc biển Đông lặng, Cá thu biển cả Đông như đoàn thoi Đêm ngày dệt hải dương muôn luồng sáng. Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi! Thuyền ta lái gió cùng với buồm trăng Lướt thân mây cao với biển cả bằng, Ra đậu dặm xa dò bụng biển, Dàn đan rứa trận lưới vây giăng. Cá nhụ cá chim thuộc cá đé, Cá song lung linh đuốc black hồng, loại đuôi em quẫy trăng rubi choé. Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long. Ta hát bài bác ca gọi cá vào, Gõ thuyền đã gồm nhòp trăng cao. Biển lớn cho ta cá như lòng bà mẹ Nuôi mập đời ta trường đoản cú buổi nào. Sao mờ, kéo lưới kòp trời sáng, Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng. Vẩy bội bạc đuôi vàng loé rạng đông, Lưới xếp buồm lên đón nắng và nóng hồng. Câu hát căng buồm cùng với gió khơi, Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời. Phương diện trời đội đại dương nhô màu sắc mới, mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi. Hồng Gai, 4 – 10 – 1958 BẾP LỬA bởi Việt (1941) Một nhà bếp lửa lẩn vẩn sương mau chóng Một phòng bếp lửa ấp iu nồng đượm con cháu thương bà biết mấy nắng và nóng mưa. Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi cha đi tấn công xe, khô rạc ngựa gầy Chỉ nhớ sương hun nhèm mắt cháu Nghó lại cho giờ sống mũi còn cay! Tám năm ròng con cháu cùng bà team lửa Tu hụ kêu trên phần đa cánh đồng xa lúc tu rúc kêu, bà còn nhớ ko bà Bà hay kể chuyện phần lớn ngày ngơi nghỉ Huế giờ tu hụ sao cơ mà tha thiết thế! bà mẹ cùng phụ thân công tác bận ko về cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học. Nhóm nhà bếp lửa nghó yêu thương bà cạnh tranh nhọc, Tu rúc ơi! Chẳng mang lại ở cùng bà Kêu đưa ra hoài trên phần đông cánh đồng xa? 4 THƠ LỚP 9 HKI designed by Nguyen tung Linh Năm giặc đốt làng chày tàn cháy rụi láng giềng bốn mặt trở về lầm lụi Đỡ dở người bà dựng lại túp lều tranh Vẫn vững lòng, bà dặn cháu đinh ninh: “Bố sống chiến khu, tía còn vấn đề bố, Mày gồm viết thư chớ nói này, đề cập nọ, Cứ bảo nhà vẫn được bình yên!” Rồi sớm rồi chiều lại nhà bếp lửa bà nhen Một ngọn lửa, lòng bà luôn ủ sẵn Một ngọn lửa chứa lòng tin dai dẳng… lận đận đời bà biết mấy nắng nóng mưa Mấy chục năm rồi, cho tận hiện thời Bà vẫn giữ lại thói quen dậy sớm Nhóm phòng bếp lửa ấp iu nồng đượm nhóm niềm yêu thương thương, khoai sắn ngọt bùi nhóm nồi xôi gạo new sẻ chung vui đội dậy cả hồ hết tâm tình tuổi nhỏ tuổi Ôi kì quặc và linh nghiệm – bếp lửa! Giờ con cháu đã đi xa. Tất cả ngọn sương trăm tàu tất cả lửa trăm nhà, thú vui trăm ngả tuy thế vẫn chẳng cơ hội nào quên đề cập nhở: – nhanh chóng mai này bà nhóm nhà bếp lên chưa? 1963 ÁNH TRĂNG Nguyễn Duy (1948) Hồi bé dại sống với đồng cùng với sông rồi với bể hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỉ trần trụi với vạn vật thiên nhiên hồn nhiên như cây cối ngỡ không bao giờ quên loại vầng trăng tình nghóa tự hồi về tp quen ánh điện, cửa ngõ gương vầng trăng trải qua ngõ như người dưng qua mặt đường Thình lình đèn khí tắt phòng buyn-đinh buổi tối om vội bật tung cửa ngõ sổ bất ngờ vầng trăng tròn Ngửa phương diện lên quan sát mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như thể sông là rừng Trăng cứ tròn vành vạnh đề cập chi người vô tình ánh trăng lặng phăng phắc đủ đến ta lag mình. VĂN BẢN KHÔNG CẦN HỌC MÃ GIÁM SINH cài KIỀU (Trích Truyện Kiều ) Nguyễn Du (1765 – 1820) gần miền tất cả một mụ nào, Đưa tín đồ viến khách tìm vào vấn danh. Hỏi tên, rằng: “Mã Giám Sinh”, Hỏi quê rằng: “Huyện Lâm Thanh cũng gần”. Vượt niên trạc ngoại tứ tuần, ngươi râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao. Trước thầy sau tớ lao xao, đơn vị băng đưa mối trước vào lầu trang. Ghế cần ngồi tót sỗ sàng, buồng trong mối đang giục thanh nữ kíp ra. Nỗi bản thân thêm tức nỗi nhà, Thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng! hổ thẹn ngùng dợn gió e sương, xong xuôi hoa trơn thẹn trông khuôn mặt dày. Mối càng vạch tóc bắt tay, Nét bi lụy như cúc điệu ốm như mai. Đắn đo cân nặng sắc cân tài, Ép cung thế nguyệt thử bài bác quạt thơ. Mặn nồng một vẻ một ưa, ưng ý khách bắt đầu tuỳ cơ dặt dìu. Rằng: “Mua ngọc cho Lam Kiều, Sính nghi xin dạy từng nào cho tường?” côn trùng rằng: “Giá đáng nghìn vàng, Dớp đơn vị nhờ số lượng dân cư thương dám nài!” Cò kè sút một thêm hai, giờ lâu vấp ngã giá vâng không tính bốn trăm. 5 designed by Nguyen rã Linh THƠ LỚP 9 HKI Vò trí đoạn trích: Đoạn trích nằm ở đầu phần lắp thêm hai (Gia đổi thay và lưu lạc). Sau khi gia đình Kiều bò vu oan, Kiều quyết đònh buôn bán mình để mang tiền cứu phụ thân và mái ấm gia đình khỏi tai hoạ. Đoạn này nói đến việc Mã Giám Sinh đến sở hữu Kiều. THUÝ KIỀU BÁO ÂN BÁO OÁN (Trích Truyện Kiều ) Nguyễn Du (1765 – 1820) mang đến gươm mời đến Thúc lang, phương diện như chàm đổ mình nhịn nhường dẽ run. Người vợ rằng: “Nghóa nặng nề nghìn non, Lâm Tri fan cũ đàn ông còn nhớ không? Sâm yêu đương chẳng vẹn chữ tòng, tại ai há dám phụ lòng cụ nhân? Gấm trăng cuốn bạc tình nghìn cân, Tạ lòng dễ xứng báo bổ gọi là. Bà xã chàng quỷ quỷ quái tinh ma, Phen này kẻ cắp bà già chạm mặt nhau. Kiến trườn miệng bát chưa lâu, Mưu sâu cũng trả nghóa sâu mang đến vừa”. <…> Thoắt trông chị em đã chào thưa: “Tiểu thư cũng có hiện thời đến đây! Đàn bà dễ tất cả mấy tay, Đời xưa mấy khía cạnh đời này mấy gan! dễ dãi là thói hồng nhan, Càng hiểm độc lắm càng oan trái nhiều.” hoạn Thư hồn lạc phách xiêu, Khấu đầu bên dưới trướng liệu điều kêu ca, Rằng: “Tôi chút phận bầy bà, ghen tuông thì cũng người ta thường tình. Nghó cho khi gác viết kinh, Với khi khỏi cửa xong tình chẳng theo. Lòng riêng riêng đều kính yêu, ông xã chung chưa dễ ai chiều mang đến ai. Trót lòng gây việc chông gai, Còn nhờ lượng bể thương bài nào chăng”. Khen cho: “Thật đã cần rằng, sáng suốt đến mực nói năng nên lời. Tha ra thì cũng may đời, làm nên thì cũng ra đời nhỏ tuổi nhen. Đã lòng tri vượt thì nên”. Truyền quân lệnh xuống trướng chi phí tha ngay. Vò trí đoạn trích: Đoạn trích nằm ở cuối phần đồ vật hai (Gia biến và giữ lạc). Sau khoản thời gian chòu bao nhức khổ, tủi nhục, đoạ đày, Thuý Kiều được trường đoản cú Hải cứu thoát khỏi lầu xanh cùng giúp đàn bà đền ơn trả oán. Đây là trích đoạn tả cảnh Thuý Kiều báo bổ báo oán. KHÚC HÁT RU NHỮNG EM BÉ LỚN TRÊN LƯNG MẸ Nguyễn Khoa Điềm (1943) Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ người mẹ giã gạo bà mẹ nuôi bộ đội Nhòp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng các giọt mồ hôi mẹ rơi má em nực nội Vai mẹ tí hon nhấp nhô làm gối sườn lưng đưa nôi và tim hát thành lời: – Ngủ ngoan a-kay ơi, ngủ ngoan a-kay hỡi mẹ thương a-kay, người mẹ thương bộ đội nhỏ mơ cho chị em hạt gạo white ngần mai sau con mập vùng chày nhún sân… Em cu Tai ngủ trên sống lưng mẹ ơi Em ngủ cho ngoan chớ rời lưng mẹ chị em đang tỉa bắp trên núi Ka-lưi lưng núi thì khổng lồ mà sườn lưng mẹ bé dại Em ngủ ngoan em đừng làm chị em mỏi phương diện trời của bắp thì nằm trong đồi khía cạnh trời của mẹ, em ở trên sống lưng – Ngủ ngoan a-kay ơi, ngủ ngoan a-kay hỡi người mẹ thương a-kay, mẹ thương làng mạc đói nhỏ mơ cho bà mẹ hạt bắp lên đều mai sau con mập phát mười Ka-lưi… Em cu Tai ngủ trên sống lưng mẹ ơi Em ngủ cho ngoan, đừng rời sườn lưng mẹ chị em đang gửi lán, bà mẹ đi sút rừng Thằng Mó xua ta bắt buộc rời con suối Anh trai nuốm súng, chò gái cầm cố chông bà mẹ đòu em đi để giành trận cuối tự trên lưng mẹ em đến chiến trường Từ trong đói khổ em vào Trường đánh – Ngủ ngoan a-kay ơi, ngủ ngoan a-kay hỡi bà bầu thương a-kay, bà mẹ thương nước nhà Con mơ cho người mẹ được thấy bác Hồ mai sau con béo làm tín đồ Tự do… 25 – 3 – 1971 6 . Xước, xe vẫn chạy vì miền nam bộ phía trước: chỉ việc trong xe bao gồm một trái tim. 196 9 ĐOÀN THUYỀN ĐÁNH CÁ Huy Cận ( 191 9 – 2005) phương diện trời xuống đại dương như hòn lửa. Sóng đã thiết lập then, đêm sập cửa. Đoàn. Kiều. Khi ra mắt những người trong mái ấm gia đình Kiều, tác giả tập trung tả tài sắc đẹp Thuý Vân và Thuý Kiều. CẢNH NGÀY XUÂN (Trích Truyện Kiều ) Nguyễn Du (1765 – 1820) Ngày xuân bé én chuyển thoi, Thiều. Nồng ấp lạnh đều ai kia giờ? sảnh Lai giải pháp mấy nắng và nóng mưa, bao gồm khi nơi bắt đầu tử vẫn vừa fan ôm. ảm đạm trông cửa bể chiều hôm, Thuyền ai rẻ tho ng cánh buồm xa xa? bi ai trông ngọn nước mới sa, Hoa trôi

Thơ Lớp 9 Hay duy nhất ❤️ tuyển chọn Tập bài bác Thơ Lớp Chín ✅ update Ngay Tổng đúng theo Trọn cỗ Những bài Thơ giành riêng cho Học Sinh Lớp Chín Trong nội dung bài viết Này Nhé.

Bạn đang xem: Các bài thơ lớp 9


Khúc hát ru

Em cu Tai ngủ trên sườn lưng mẹ ơi,Em ngủ cho ngoan chớ rời sườn lưng mẹ.Mẹ giã gạo mẹ nuôi cỗ đội,Nhịp chày nghiêng, giấc mộng em nghiêng.Mồ hôi người mẹ rơi má em lạnh hổi,Vai mẹ tí hon nhấp nhô làm gối,Lưng chuyển nôi với tim hát thành lời:

– Ngủ ngoan a kay ơi, ngủ ngoan a kay hỡi,Mẹ yêu đương a-kay, người mẹ thương bộ đội
Con mơ cho chị em hạt gạo trắng ngần,Mai sau con lớn vung chày nhún nhường sân…


Em cu Tai ngủ trên sườn lưng mẹ ơi,Em ngủ mang đến ngoan đừng rời sườn lưng mẹ.Mẹ vẫn trỉa bắp trên núi Ka-lưi
Lưng núi thì to, mà lưng mẹ nhỏ,Em ngủ ngoan em, đừng làm chị em mỏi.Mặt trời của bắp thì nằm tại đồi,Mặt trời của mẹ, em nằm tại lưng.

– Ngủ ngoan a-kay ơi, ngủ ngoan a kay hỡi,Mẹ yêu thương a-kay, mẹ thương xã đói.Con mơ cho chị em hạt bắp lên đều
Mai sau nhỏ lớn phân phát mười Ka-lưi…

Em cu Tai ngủ trên sườn lưng mẹ ơi,Em ngủ đến ngoan đừng rời sườn lưng mẹ.Mẹ đang gửi lán, người mẹ đi đấm đá rừng.Thằng Mỹ xua đuổi ta nên rời bé suối
Anh trai cố súng, chị gái nắm chông,Mẹ địu em đi để dành riêng trận cuối.Từ trên lưng mẹ em mang đến chiến trường,Từ trong đói khổ em vào ngôi trường Sơn.

Xem thêm: Những Loại Kem Không Chứa Corticoid Hay Không » Báo Phụ Nữ Việt Nam

– Ngủ ngoan a kay ơi, ngủ ngoan a kay hỡi,Mẹ yêu mến a-kay, chị em thương đất nước.Con mơ cho mẹ được thấy bác Hồ,Mai sau bé lớn làm tín đồ Tự do.(Nguyễn Khoa Điềm)

Cảnh ngày xuân


Ngày xuân bé én chuyển thoi,Thiều quang đãng chín chục đã ngoài sáu mươi.Cỏ non xanh tận chân trời,Cành lê white điểm một vài ba bông hoa.Thanh minh trong máu tháng ba,Lễ là tảo chiêu tập hội là đánh đấm thanh.Gần xa hào hứng yến anh,Chò em mua sửa cỗ hành chơi xuân.Dập dìu a ma tơ giai nhân,Ngựa xe như nước áo xống như nêm.Ngổn ngang gò đống kéo lên,Thoi rubi vò rắc tro tiền tài bay.Tà tà nhẵn ngả về tây,Chò em thơ thẩn dan tay ra về.Bước dần theo ngọn tiểu khê,Lần xem cảnh sắc có bề thanh thanh.Nao nao dòng nước uốn quanh,Dòp mong nho bé dại cuối ghềnh bắc ngang.(Nguyễn Du)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.